“Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây súng ngửi trời
Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống
Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi…”
Khi viết Tây Tiến, có lẽ Quang Dũng chưa hình dung được vẻ đẹp của Mộc Châu sau nửa thế kỷ sẽ ra sao. Nửa thế kỷ sau, Mộc Châu vẫn đẹp, vẫn mờ ảo, vẫn lạ lẫm đối với bước chân du khách…Qua những con dốc ngoằn nghèo, những con đèo cao vút, du khách đặt chân lên Cao Nguyên Mộc Châu ở độ cao 1000m so với mực nước biển. Không khí thoáng đãng, mát mẻ, cảnh sắc ngập tràn mùa xuân như muốn níu kéo du khách lâu hơn. Mỗi tháng trong năm, Mộc Châu đều mang vẻ đẹp riêng, không hòa lẫn với bất cứ vùng đất nào trên dải đất hình chữ S này. Mời quý khách 1 lần ghé thăm Mộc Châu, dù bất cứ thời điểm nào…chắc hẳn sẽ là những kỷ niệm không thể nào quên.